CHÚA NHẬT XIV THƯỜNG NIÊN B
Ed 2,2-5; 2Cr 12,7-10; Mc 6,1-6
NIỀM TIN VÀ ƠN CỨU ĐỘ
“Người đã không thể
làm được phép lạ nào tại đó;
Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân
và chữa lành cho họ.
Người lấy làm lạ vì họ không tin”
(Mc 6,5-6)
Bài Tin Mừng: Mc 6,1-6
Từ Capharnaum, Chúa Giêsu tiến về Nazareth theo hướng Tây Nam cách Capharnaum khoảng 20 dặm. Mặc dù bản văn không đề cập đến tên gọi Nazareth, nhưng từ Hi-lạp Patris (quê quán) hàm ý địa danh này, là nơi gia đình Ngài đã sinh sống và là nơi Chúa Giêsu đã lớn lên. Vào ngày Sabbath, Chúa Giêsu đã vào hội đường Do-thái và giảng dạy tại đây.
Nhiều người đồng hương với Chúa Giêsu rất đỗi ngạc nhiên trước sự khôn ngoan được thể hiện trong lời giảng dạy của Ngài và trước quyền năng được thể hiện qua những việc lạ thường (dynameis) Ngài thực hiện. Nhưng họ không hiểu được bởi đâu Chúa Giêsu lại có thể làm được những điều như vậy.
Trước đó, tại Capharnaum như Mc 1,1-28 cho biết, Đức Giêsu cũng đã vào hội đường mà giảng dạy. Tại đó, dân chúng đã thực sự sửng sốt về lời giảng dạy của Người, “vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư” (c22). Dân chúng lại càng ngạc nhiên hơn nữa, khi Chúa Giêsu đã dùng quyền mà chữa lành một người bị thần ô uế ám. Họ đã bàn tán với nhau: “Thế nghĩa là gì? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả thần ô uế và chúng phải tuân lệnh” (c27).
Những người đồng hương tại Nazareth cũng sửng sốt, nhưng thay vì để tâm tìm hiểu cho kỹ, họ lại vội nhìn về gia thế và xuất thân “bình thường” của Người: một người thợ mộc, con bà Maria và là anh em của những người đang sống bên cạnh họ (x. Mc 6,3). Họ vấp ngã vì Người (x. Mc 6,4). Họ vấp ngã vì không thể giải thích được vì sao một người có xuất thân “bình thường” như họ, lại có thể làm được những điều lạ thường và có thể giảng dạy khôn ngoan như vậy. Như thế, mấu chốt của vấn đề là ở chỗ những người đồng hương chỉ nhìn thấy một “con người” bình thường nơi Đức Giêsu, chứ họ không thể hay chưa thể nhận ra một “Đấng với quyền năng Thiên Chúa” nơi Đức Giêsu. Ngày hôm nay, trái lại, người Công giáo chúng ta tin nhận rằng Đức Giêsu chính là Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể; và vì thế, chúng ta hiểu được tại sao Chúa Giêsu lại có thể làm được những điều kỳ diệu và giảng dạy khôn ngoan như vậy.
Đứng trước thái độ kém tin của những người đồng hương Nazareth, Chúa Giêsu đã “không thể làm được phép lạ nào tại đó” [ouk edunato ekei poiēsai oudemian dunamin] (Mc 6,5). Người “không thể [ouk edunato] làm được” không có nghĩa là Người không đủ khả năng hay không có đủ thẩm quyền để làm phép lạ, nhưng đúng hơn, điều này hàm ý Người quyết định không làm phép lạ tại đó cho họ. Thực ra, Chúa Giêsu cũng đã làm phép lạ tại đó, khi “Người đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành cho họ” (Mc 6,5b). Nhưng Người đã quyết định không làm một phép lạ nào “lớn lao” hơn vì thái độ cứng tin của những người đồng hương.
Như Tin Mừng Marcô trình bày, Chúa Giêsu thường chỉ làm phép lạ khi người ta có niềm tin, và phép lạ của Người được thực hiện để củng cố niềm tin nơi con người và thúc đẩy họ thêm tin tưởng vào Thiên Chúa (x. Mc 1,40-45; 2,1-12; 5,21-43; 9,14-29; 10,46-52). Chúa Giêsu không làm phép lạ như một thứ ảo thuật để làm ai đó vui thích hay để thỏa trí tò mò của họ. Trong cuộc thương khó của Chúa Giêsu, tiểu vương Herode muốn Người làm một hai phép lạ “cho vui”, nhưng Người đã không làm (x. Lc 23,8-12). Chúa Giêsu cũng không làm phép lạ trước đòi hỏi hay áp lực của ai đó (x. Mc 8,11-13; Lc 23,35-38.39).
Lạy Chúa là Cha rất nhân từ, Chúa luôn yêu thương và muốn mọi người được cứu độ. Xin nhận lời chúng con cầu nguyện và ban tặng Thánh Thần giúp chúng con biết nhiệt thành lắng nghe và thực thi Lời của Đức Giêsu Kitô, Con Chúa. Người hằng sống và hiển trị muôn đời. Amen.